Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014

EM CƯỜI MỘT ĐÓA HỒN NHIÊN

Em ngồi tựa đóa quỳnh hoa
Nghiêng nghiêng giữa chiều xao xác
Thân gầy mong manh ngơ ngác
Mơ về một chốn bình yên

Em cười một đóa hồn nhiên
Nghe âm xưa về nức nở
Nghe quanh tiếng đời than thở
Tìm đâu một bóng chim di?

Em buồn tựa cánh lưu ly
Nhạt nhòa bóng chiều đồng vọng
Ta ngồi gom từng vạt nắng
Về hong cho ấm chiêm bao

Em về một đóa thanh cao
Ta nghe đời qua rất khẽ
Trả người chút ơn lặng lẽ
Ngày sau biết có xuân thì

2 nhận xét: